Yêu Hồ Đế Quân

Chương 12: Độ Thiên Kiếp


"tỷ tỷ phong cảnh hảo đẹp a..".

Hồng Đình cười vui vẻ trên phi hành chiến thuyền nhìn xuống thấy từng dãy núi tuyết cùng rừng phong lá đỏ thì cười lớn nói.

"được rồi Hồng Đình chúng ta sắp đến Thiên Sơn Hồ rồi đừng chạy lung tung nữa..".

Trường Đình cười nói.

"nghe nói muội muội lần trước gặp nguy hiểm không biết có bị thương không?".

Bạch Thiển cười dịu dàng nhìn Trường Đình nói.

"tỷ tỷ ta không sao đâu..".

Trường Đình cười vui lấy chén trà uống rồi nói.

"vậy thì tốt..."

Bạch Thiển gật đầu nói.

Thuyền lớn mang theo đại kỳ thêu chữ Hồ cùng hơn ba mươi bạch y vệ tay cầm trường thương khí tức Đều là Chân Tiên Đỉnh Phong rồi từ từ hạ xuống Thiên Sơn Hồ.

"xem ra Hồ Đế đã đến..".

Ngư nhi ngồi trong thủy cung thấy mặt nước chuyển động vội bơi lên.

"Ngư nhi tham kiến Hồ Đế..".

Ngư nhi nhìn thấy Bạch Thiển liền thi lễ nói.

"Ngư nhi đứng lên đi mấy năm nay muội càng ngày thanh tú mỹ lệ hơn rồi..".

Bạch Thiển cười nói.

"tỷ vẫn là Man Hoang đệ nhất mỹ nhân muội vẫn xa lắm.".

Ngư nhi cười tủm tỉm tay che miệng nói.

"muội xem ra có khách..".

Bạch Thiển nhìn lại thấy trên bờ có căn nhà trúc đơn xơ mộc mạc nói.

"tỷ tỷ đấy là nhà của Hạo ca huynh ấy mới chuyển đến đây..".

Ngư nhi cười tươi nói.

"có mùi Hồ Yêu..".

Bạch Thiển mũi nhỏ khẽ rung nhìn căn nhà trúc nói nhẹ.

"đúng là không giấu được tỷ huynh ấy là Hồ Yêu..".

Ngư nhi thở dài nói.

"là Hồ Yêu..".

Trường Đình nghe xong giật mình hỏi.

"Ngư nhi huynh ấy trông như thế nào?.".

"Trường Đình tỷ quen Hạo ca sao?.".

Ngư nhi cười hỏi Trường Đình.

"huynh ấy,có thể là người quen của ta thôi".

Trường Đình lắc đầu nói. Vẻ mặt nàng có chút buồn buồn khi nhớ lại Hàn Hạo giống như điều gì lôi cuốn nàng khiến cho nàng không quên được.

"huynh ấy có một thanh trường kiếm rất kỳ quái tính cách thì dễ gần nhưng đặc biệt không thích Hồ Yêu mỗi lần muội muốn kể về mấy người thì huynh ấy lại cho muội mấy gõ đau chết...".

Ngư nhi oan ức nói tay bấu vạt áo khuôn mặt giống như giận Hàn Hạo nói.

"hắt..xì..!!~~".

Hàn Hạo đang ngồi tu luyện hắt xì một cái thầm nhủ.

"để ta yên..".

"lại còn quái dị như vậy ư?.".

Bạch Thiển cười tay che miệng hỏi Trường Đình .

"Trường Đình muội xem có phải người muội tìm đúng không?".
"ừm..".

Trường Đình thần sắc phức tạp gật đầu nàng thầm nghĩ là Hàn Hạo nhưng lại không dám thừa nhận bây giờ biết kết quả thì lại phức tạp không biết làm sao.

"Trường Đình, muội có tâm sự sao?".

Bạch Thiển thấy vậy bình tĩnh quan tâm hỏi.

"tỷ tỷ ta..haiz..".

Trường Đình thở dài ngồi xuống ghế trúc thần sắc ảm đạm nói.

"nói đi chúng ta là tỷ muội phải không?. Có gì phải quan tâm chia sẻ cho nhau nên muội nói đi ta làm chỗ dựa cho muội..".

Bạch Thiển cũng ngồi xuống ghế trúc cầm tay Trường Đình ân cần nói.

Trường Đình thấy vậy lúc sau mới đem đầu đuôi câu chuyện nói ra vẻ mặt vẫn buồn.

"vô lý, sao có thể thế được để ta tìm hắn tính sổ..".

Bạch Thiển nghe xong tức giận cầm Côn Lôn Hư đập mạnh xuống bàn nói.

"Trường Đình tỷ theo ta thấy Hạo ca rất tốt huynh ấy không như vậy đâu..".

Ngư nhi nghe vậy không đồng ý nói.


"Hàn Hạo ở đâu để tỷ giúp Trường Đình giải thích.?".

Bạch Thiển nhìn Ngư nhi cười hỏi.

"tỷ tỷ, Hạo ca muốn đột phá Hóa Thần Trung Giai đã lên núi rồi Hạo ca bảo huynh ấy chậm thì một tháng nhanh thì nửa tháng mới về..".

Ngư nhi cúi đầu nói nhẹ.

"dõ dàng là hắn muốn tránh chúng ta mà..".

Bạch Thiển tức giận nói nhìn bên ngòai bạch y vệ nói lớn.

"các ngươi lên núi tìm hắn về cho ta không tìm thấy các ngươi đừng về.".

"vâng..".

Bạch y vệ nói một tiếng rồi hóa thành bạch quang phóng lên núi.

"tỷ tỷ đừng giận biết đâu Hạo ca có chuyện gì khó xử..".

Trường Đình hơi đứng lên cầm tay Bạch Thiển nói.

"được rồi tỷ chỉ muốn bắt hắn về để cho muội câu trả lời mà thôi..".

Trường Đình nghe xong hơi yên tâm mắt vẫn nhìn lên phía núi tuyết xa xa.

"muội kể cho chúng ta nghe xem gặp được Hàn đại ca như thế nào?".

Trường Đình hứng thú nhìn Ngư nhi cười hỏi.

"muội bị Ưng Lôi đánh lén may Hàn đại ca đến kịp cứu muội một mạng Ưng Lôi còn bị đóng băng ngòai kia đây..".

Ngư nhi cười tươi như hoa tay chỉ Ưng Lôi bị đóng băng sinh động bên ngòai nói.

"huynh ấy thật tốt..".

Trường Đình cười nói.

"xem ra hắn cũng không phải là vô lương tâm coi như ta trách lầm hắn nhưng Hàn Hạo có thành kiến quá sâu với Hồ Tộc..".

Bạch Thiển lắc đầu nói.

Trên đỉnh núi tuyết lúc này Hàn Hạo giống như Băng Thần hạ phàm tóc trắng tòan bộ trán Huyết nhãn mở ra tòan thân đều là hoa văn kỳ lạ gồm chín cái Huyết Ấn trên lưng trước ngực một hình hung ác Huyết Long A Tỵ Đồ Tiên Kiếm bay quanh bảo hộ hắn khí thế rất lớn phóng thẳng trời xanh.

"đến đi lôi kiếp..!~".

Hàn Hạo đứng dậy qúat lớn nhìn chằm chằm thương khung quát lớn âm thanh vang cửu tiêu.

"ầm..ầm...vù vù..!!!~~".

Mây đen cuồn cuộn tám vạn dặm uy áp chúng sinh đều ghẹt thở quỳ xuống cầu xin Thiên Đạo.

"nghịch thiên giả chết...".

Âm thanh vô tình vang tám vạn dặm đánh vào tâm thần của chúng sinh nhìn Hàn Hạo không khác gì kiến hôi nói.
Đăng bởi: